Nguồn tham khảo: https://www.youtube.com/watch?v=QIL02kgMExI&t=410s
Từ trước đến nay, Derby Manchester vẫn luôn là một trận đấu cực kỳ căng thẳng và kịch tính dù cho vị thế của hai đội có thế nào đi chăng nữa. Và ở trận Derby thứ tư của hai đội ở trong mùa giải này, mọi thứ cũng chỉ được định đoạt ở những giây cuối cùng của trận đấu. Manchester United, trong một tình thế rất khát điểm để tiếp tục bám đuổi Chelsea trong cuộc đua top 4, đã có được một chiến thắng đầy thuyết phục 2-0 trước nửa xanh ồn ào của thành Manchester và tiếp tục nối dài chuỗi trận ấn tượng của mình. Với chiến thắng này, United không chỉ rút ngắn khoảng cách với Chelsea xuống còn 3 điểm mà còn đánh dấu lần đầu tiên kể từ mùa giải 2009/10 họ đánh bại City trong cả hai lượt trận tại Premier League.
Trong bài viết ngày hôm nay, chúng ta hãy cùng tìm hiểu làm thế nào Ole Gunnar Solskjaer và các học trò đánh bại được một Manchester City hùng mạnh theo cách cực kỳ thuyết phục như vậy.
Đội hình ra sân
Giống như phần lớn các trận big-match lớn đã thi đấu ở trong mùa giải này, United ra sân với sơ đồ quen thuộc 3-4-1-2. Vẫn là bộ ba trung vệ Lindelof-Maguire-Shaw cùng với hai wing-back AWB và Brandon Williams. McTominay dù đã quay trở lại ở trong hai trận đấu gần đây nhất, nhưng vẫn phải ngồi ngoài để nhường chỗ cho cặp tiền vệ đang có phong độ rất cao là Fred và Matic. Daniel James sau khi gặp phải một chấn thương nhẹ ở trận đấu gặp Everton tuần trước đã kịp bình phục để quay trở lại sát cánh cùng Martial và Bruno Fernandes trên hàng công ở trong trận Derby đầy quan trọng này.
Về phía đội khách Manchester City, họ vẫn trung thành với sơ đồ 4-3-3 quen thuộc của mình. John Stones vắng mặt mà không có bất cứ lý do nào và người thay thế anh sẽ là Otamendi. Kyle Walker cũng được cho ra nghỉ và thế chỗ bởi Joao Cancelo. KDB vẫn chưa hoàn toàn bình phục 100% và Pep chắc chắn sẽ không dám mạo hiểm tung anh vào sân ở trận đấu này. Cầu thủ người Bỉ sẽ được thay thế bởi Ilkay Gundogan, người sẽ cùng với Rodri và Bernardo Silva tạo thành bộ ba tiền vệ của City. Ở phía trên hàng công, Leroy Sane không có được thể trạng tốt nhất cho nên phải ngồi ngoài ở trận đấu này. Sterling sẽ là người trám vào vị trí cánh trái của cầu thủ người Đức, trong khi Phil Foden bất ngờ là người xuất phát từ đầu bên cánh phải chứ không phải là một Riyad Mahrez đang có phong độ cao.
Lối chơi của Manchester United
Nếu như ở trong những lần đối đầu trước tại mùa giải này, United lựa chọn lối chơi phòng ngự thụ động, kéo lui đội hình xuống sâu và chờ đợi những cơ hội phản công thì tại trận Derby thứ tư trong mùa giải này, United đã thi đấu với một lối chơi gần như là đối lập. Vẫn là low-block nhưng United không còn nằm yên cho City hiếp nữa mà họ đã chủ động dâng cao hơn và thực hiện những tình huống pressing gây áp lực lên khâu build-up của đối thủ, khiến cho City lên bóng cực kỳ khó khăn.
Ngay từ những giây đầu tiên của trận đấu, United đã lao lên pressing quyết liệt. Thông thường trong các trận đấu với City, các hậu vệ cánh hiếm khi dâng cao để tạo thành hàng phòng thủ 5 người chống đỡ lại các pha tấn công của City. Nhưng ở trong tình huống này, cả AWB và Brandon Williams (không xuất hiện trong khung hình) đều dâng cao gây áp lực lên các hậu vệ cánh của City.
Tiếp tục là những tình huống high-pressing, buộc Ederson phải thực hiện một đường bóng dài. Có thể thấy ở trong cả hai tình huống cái cách mà các cầu thủ United dâng cao và man-mark các cầu thủ City khiến cho việc build-up của đội bóng này hết sức khó khăn.
Kể cả khi đang có lợi thế về mặt tỉ số, United vẫn chủ động dâng cao pressing.
Tuy nhiên, high-pressing với City có một độ rủi ro rất cao và có lẽ những ai theo dõi cuộc đối đầu giữa City và Atalanta ở UCL mùa giải này đã đều thấy được rõ. Vậy tại sao United lại có thể pressing City một cách hiệu quả đến như vậy? Mấu chốt là nằm ở vị trí Bruno Fernandes. Anh vừa đóng vai trò là người theo kèm kênh lên bóng chính của City là Rodri, vừa là người lao vào áp sát Ederson ngăn cầu thủ này triển khai bóng. Cái hay của Bruno ở chỗ dù lao lên áp sát Ederson nhưng anh vẫn chọn vị trí phù hợp để cover shadow Rodri khiến cho thủ thành người Brazil khó mà dám mạo hiểm chuyền bóng tới cho cầu thủ số 16 của City.
Bruno gây áp lực lên Ederson, nhưng đứng ở một vị trí khôn ngoan để cover shadow Rodri. Kể cả Ederson có đưa được bóng đến Rodri, Fred cũng đã sẵn sàng áp sát cầu thủ người Tây Ban Nha.
Tuy nhiên, khi bóng đã quá được vạch giữa sân, United sẽ ngay lập tức tổ chức một hàng phòng ngự đông người, khóa chặt mọi con đường dẫn vào vòng cấm địa, khiến cho City gần như không có bất cứ một cơ hội rõ rệt nào ở trong trận đấu này.
Rất khó để cho City có thể vượt qua được khối phòng ngự 5-2-3 này của United và tiến sát đến khung thành của David De Gea.
Gần như City chỉ có thể chuyền qua chuyền lại ở khu vực giữa sân trong trận đấu này.
Với một khối phòng ngự thi đấu cực kỳ chắc chắn và hiệu quả, United đã khiến cho đội bóng có xG cao nhất giải đấu gần như không tạo ra được bất cứ cơ hội nào. Con số xG 0.54 cũng chính là con số xG thấp nhất của City trong mùa giải này và mọi thứ thậm chí đã có thể tệ hơn khi City chỉ có xG là 0.13 trong gần 75 phút của trận đấu.
Trên mặt trận tấn công, vẫn là cách tiếp cận quen thuộc của United khi họ sử dụng những tình huống phản công nhanh khai thác vào các khoảng trống mà City để lộ ra khi lao lên tấn công. Thông thường, đó sẽ là những đường chuyền dài từ tuyến dưới chủ yếu của hai wing-back hoặc từ chân Harry Maguire ra khoảng trống ở hai biên cho Anthony Martial và Daniel James sử dụng tốc độ của mình.
Pha chuyền dài của Brandon Williams cho Martial thoát xuống dứt điểm.
Harry Maguire và đường chuyền chuyển trạng thái không thể chê vào đâu được. Đáng tiếc là trong pha xử lí cuối cùng, quá tạt của Daniel James lại cao hơn một chút so với tầm bật nhảy của Martial.
Một trong hai tình huống mà các CĐV United muốn đập cmn màn hình nhất cũng xuất phát từ một pha bóng dài để phát động một cuộc phản công.
Và đây gần như là miếng đánh duy nhất mà United sử dụng ở trong trận đấu này (cộng thêm một vài tình huống Fred có thể thoát pressing và chuyền lên cho James hoặc Martial chạy). Với việc các cầu thủ City vốn không phải là những cầu thủ tốc độ cũng như có thể hình quá tốt cho nên James và Martial có thể dễ dàng khuấy đảo hàng thủ City là điều gì đấy không quá bất ngờ. Đáng tiếc là những tình huống như thế này lại không thể đem lại bất cứ bàn thắng nào cho United trong trận đấu này. Nếu như cả James và Martial chỉn chu hơn trong những tình huống dứt điểm cũng như chịu khó quan sát hơn một chút thì có lẽ các CĐV United đã không phải trải qua một trận đấu căng thẳng đến những phút cuối cùng như thế này.
Cuối cùng, để khép lại phần này, chúng ta sẽ cùng xem qua các tình huống ghi bàn của United ở trong trận đấu này (thực tế chỉ là bàn thứ nhất thôi chứ bàn thứ hai thì xàm vãi lòn làm đéo có gì để mà nói).
Bàn thắng của Martial sau pha đá phạt của Bruno đã thể hiện rõ được sự tinh quái của hai cầu thủ này cũng như sự ăn ý tuyệt vời giữa hai cầu thủ dù rằng mới chỉ thi đấu cạnh nhau có ít ngày.
Cái quái đầu tiên đó là pha ngã của Bruno. Một pha xoay người ngã cực khéo mà rất khó để có thể xác định được là Gundogan đã có tác động đến cầu thủ người Bồ Đào Nha hay không.
Thứ hai đó là cách sắp xếp khi đá phạt của United.
Thay vì dồn hết các cầu thủ vào phía trong để chuẩn bị cho một pha câu vào, Martial lại đứng ở rìa vòng cấm và bị theo kèm bởi Sergio Aguero. Rõ ràng, nếu Bruno chuyền cho Martial, tốc độ của anh + yếu tố bất ngờ sẽ giúp cầu thủ người Pháp có thể dễ dàng đánh bại Aguero. Và mọi thứ đã diễn ra y hệt như vậy. Aguero đã bất ngờ với pha đá phạt và bị bỏ lại phía sau bởi tình huống di chuyển của Martial, để cho anh có đủ thời gian và không gian tung ra cú volley đánh bại Ederson ở khoảng cách gần. Ngoài Aguero ra cũng phải trách Gundogan cũng như thủ thành Ederson khi Gundogan đã không bọc lót tốt cho tiền đạo người Argentina và để Marital thoát xuống, dứt điểm mở tỉ số, trong khi Ederson có pha đổ người lỗi khiến bóng đập vào cạnh bàn tay và đi vào lưới.
Một lần nữa, chúng ta hãy cùng chiêm ngưỡng lại khoảnh khắc đầy thiên tài của Bruno và Martial, đem về bàn thắng mở tỉ số cho nửa đỏ thành Manchester.
Về bàn thắng thứ hai do công của McTominay, đây chỉ là tình huống tặng quà 8/3 của Ederson thôi nên không có gì đáng nói cả. Chỉ duy nhất có một thứ đáng phải bàn đến đó là khoảnh khắc trước bàn thắng vài giây khi mà Odion Ighalo đã dạy cho Martial biết thế nào là một tiền đạo đá quay lưng. Với khả năng quay lưng và chuyền bóng rất tốt, hy vọng rằng Ighalo sẽ được Ole sử dụng nhiều hơn trong thời gian sắp tới, đặc biệt là trước những đối thủ chủ động đổ bê tông khi đối đầu với United.
Lối chơi của Manchester City
Manchester City ở trận đấu này vẫn là Manchester City thường ngày, vẫn đề cao việc kiểm soát bóng và dựa vào những tình huống di chuyển không bóng để tạo khoảng trống cho các cầu thủ khai thác. Thông thường khi build-up, Pep sẽ cho hai hậu vệ cánh của mình bó vào thi đấu như những tiền vệ, trong khi Rodri sẽ lui xuống thi đấu như một trung vệ thứ ba. Tuy nhiên ở trận đấu này lại có một chút thay đổi nhỏ. Với việc hậu vệ cánh phải bây giờ là Joao Cancelo chứ không phải Kyle Walker như thông thường, Pep quyết định sẽ cho Cancelo lui xuống thi đấu như một trung vệ thứ ba, Rodri không phải lui xuống và Zinchenko sẽ là người đá vai trò IWB bó vào trong.
Cancelo đá trung vệ lệch, tạo thành hàng thủ ba người, trong khi Zinchenko bó vào trong đá như một tiền vệ.
Mục đích của việc sắp xếp sơ đồ như này có thể được hiểu như sau: Thứ nhất, Joao Cancelo vốn không phải là một hậu vệ cánh có thể bó vào trong thi đấu như một tiền vệ trung tâm, giống như những gì mà Philips Lahm hay Kyle Walker đã từng thể hiện cho nên Pep kéo anh về đá trung vệ lệch sẽ là tốt hơn. Tuy nhiên điều này lại khiến cho Cancelo không thể phát huy được thế mạnh lớn nhất của mình là tấn công biên. Thứ hai, khi United kéo lui đội hình xuống một chút, họ sẽ đá với shape 5-4-1/5-2-3 (ảnh trên), với James và Martial lúc này thi đấu ở hai hành lang cánh. Việc này giúp United có thể hoàn toàn bịt kín được khu vực half-space, khiến Bernardo Silva và Ilkay Gundogan trở nên vô hại. Do đó, Pep đã chỉ đạo Zinchenko bó vào trong và để Gundogan dạt cánh nhằm thu hút các cầu thủ United, mở ra khoảng trống ở trung lộ. Tuy nhiên ý đồ này của Pep lại không quá hiệu quả bởi Fred (hoặc Matic) vẫn giữ nguyên vị trí ở trung tâm và mặc kệ Gundogan vì họ biết cầu thủ người Thổ khi đá ở biên sẽ không mấy nguy hiểm. Kể cả các cầu thủ United có bị hút theo pha di chuyển của Gundogan đi chăng nữa thì tình huống bóng cũng bớt nguy hiểm đi nhiều nếu như người có bóng là Zinchenko.
Gundogan dạt biên và hút được Fred. Tuy nhiên, nếu so với Gundogan thì Zinchenko không quá đáng lo.
Một vấn đề nữa cần phải nói đến về sự bế tắc trong tấn công của City đó là việc Pep muốn tạo ra các tình huống 1v1 nhiều nhất có thể cho những winger của mình. Tuy nhiên, không hiểu vì sao Pep lại xếp Phil Foden, một cầu thủ vốn không phải winger bám biên cũng như có khả năng 1v1 tốt, đá chính ngay từ đầu. Cứ nhìn cái cách mà Phil Foden vô hại trong vòng 60 phút đầu tiên so với khi Riyad Mahrez được tung vào sân và làm chao đảo cánh trái của United như thế nào.
Phil Foden vs Brandon Williams.
Và khi Mahrez đối đầu với Williams.
Còn phía bên cánh còn lại, trong một ngày không có được phong độ tốt cũng như phải đối đầu với một con quái thú tên AWB, không khó hiểu khi Sterling không tạo được nhiều những tình huống đáng chú ý và gần như khiến cánh trái của City bị liệt.
Một ngày thảm họa đối với Sterling.
Chân dung người đã bóp chết Sterling trong trận đấu này.
Bước sang hiệp 2, Pep thay đổi về chiến thuật. Không còn là hàng thủ ba người nữa, City trở về hàng thủ bốn người truyền thống, với hai hậu vệ cánh được phép dâng cao overlap.
Zinchenko đã không còn bó vào trong nữa, trong khi Cancelo được đá rộng hơn.
Một pha dâng cao của Cancelo. Những tình huống như này thì các winger như Mahrez sẽ bó vào trong để tạo khoảng trống cho các hậu vệ cánh có thể xuống biên.
Mục đích của việc thay đổi chiến thuật quá là rõ ràng: tập trung vào những quả tạt từ hai biên vào trong vòng cấm. Chúng ta có thể thấy rằng miếng đánh này được Pep sử dụng rất nhiều khi City của ông đang bị bế tắc, tuy nhiên nó chỉ hiệu quả khi KDB, một chân tạt thượng hạng có mặt trong đội hình. Còn khi không có cầu thủ người Bỉ?
Thì kết quả thực sự rất thất vọng.
Đó là về tấn công, còn phòng thủ thì sao? City chủ động pressing ngay từ những phút đầu, cũng như dựng nên những cái pressing trap ở khu vực giữa sân dành cho Fred cũng như Matic. Nếu như những ai đã đọc bài post-match analysis trận United v Watford thì cũng đã rõ nó hiệu quả như thế nào khi khiến Fred mất bóng liên tục.
City pressing khi United build-up từ tuyến dưới.
Tuy nhiên, đây lại là một tình thế hoàn toàn khác. Thứ nhất, United trong trận gặp Watford thi đấu với sơ đồ 4-2-3-1, còn ở trận đấu này là 3-4-1-2. Như các bạn có thể thấy ở hình trên, City pressing United vào tạo ra cái pressing trap ở giữa sân cho Fred và Matic. Thế nhưng, họ không press hai wing-back dẫn đến việc United có thể dễ dàng thoát tuyến pressing đầu tiên bằng những đường chuyền hướng ra hai cánh cho AWB hoặc Williams. Và cái thứ nhất là tiền đề cho cái thứ hai sau đây. Lối chơi chủ đạo của United trong trận đấu này không phải áp đảo đối thủ như khi gặp Watford mà là lối chơi phòng ngự phản công. Với việc Williams và AWB hoàn toàn thoải mái ở hai cánh, bắt buộc những Zinchenko hay Cancelo sẽ phải dâng lên gây áp lực, ngăn cho họ không tiến được vào phần sân của City. Đó là lúc mà AWB và Williams sẽ có những đường chuyền dài lên phía trên cho Martial hoặc James, đặt họ vào tình thế 1v1 thuận lợi với Fernandinho hoặc Otamendi.
Tổng kết
Trận Derby thành Manchester đã kết thúc với tỉ số 2-0 đầy xứng đáng dành cho đội chủ nhà Manchester United trong một trận đấu mà họ triển khai lối chơi một cách gần như hoàn hảo, trong khi Pep thì vẫn là Pep, tương đối cứng nhắc trong cách vận hành chiến thuật của mình và thiếu đi sự linh hoạt cần thiết để giải nguy cho đội bóng những lúc cần thiết. Vẫn còn một vài chỗ lấn cấn như tình huống của James, Martial, pha việt vị của Aguero, pen của Fred, … nhưng cũng không quá đáng kể và không thể làm xấu đi chiến thắng của United được.
Với chiến thắng này, United đã có 45 điểm sau 29 vòng đấu, kém Chelsea ở vị trí thứ tư vỏn vẹn 3 điểm. Tuần tới, United sẽ gặp một đối thủ dễ thở hơn đó là Tottenham đang có phong độ không ổn định dưới thời Jose Mourinho. Tuy nhiên, dễ thở hơn không có nghĩa là United có thể ăn được họ dễ dàng và cùng chờ xem Solsa có thể tiếp tục giữ cho chuỗi phong độ thăng hoa này của United được kéo dài hay không.
Còn với Manchester City, trận thua này không ảnh hưởng quá nhiều đến họ khi mà khoảng cách tới vị trí Liverpool là quá xa, trong khi Leicester thì còn lâu mới có thể bắt kịp được họ. Ở trận đấu tới, City sẽ có trận đấu bù vòng 28 với Arsenal trên sân Etihad, một trận cầu hứa hẹn sẽ rất thú vị khi Pep đối đầu với người cộng sự cũ Mikel Arteta.
Comments