top of page
  • Writer's pictureJason W. Ke

CHELSEA VS MANCHESTER UNITED MATCH REPORT

Có tham khảo những nguồn sau:





Các thông số lấy từ Stats Zone và Whoscored.


 

Trận đấu tâm điểm vòng 26 Premier League giữa Chelsea và Manchester United đã khép lại với một kết quả tương đối bất ngờ với nhiều người. United trong một ngày tỏ ra sắc bén hơn cộng với sự trợ giúp của thần may mắn đã xuất sắc vượt qua đội chủ nhà Chelsea với tỉ số 2-0 nhờ hai bàn thắng của Anthony Martial và đội trưởng Harry Maguire. Chiến thắng này giúp đoàn quân của HLV Ole Gunnar Solskjaer rút ngắn khoảng cách tới vị trí thứ 4 của chính Chelsea xuống chỉ còn 3 điểm, và đồng thời cũng đánh dấu lần đầu tiên kể từ mùa giải 1987/1988, United có thể đánh bại Chelsea ở cả hai lượt trận đi và về của giải đấu. Vậy nhưng, Ole và các học trò đã làm thế nào để có thể rời sân Stamford Bridge với 3 điểm trọn vẹn trong tay?


Trong bài viết ngày hôm nay, chúng ta hãy cùng đi sâu vào phân tích lối chơi của cả hai đội bóng cũng như nhận xét về một số màn trình diễn của các cầu thủ bên phía Manchester United ở trong trận đấu này để tìm lời giải đáp cho câu hỏi ở phía trên.

Đội hình ra sân


Giống như trong trận đấu cách đây không lâu với Arsenal, Chelsea ra sân với sơ đồ 4-3-3 hay 4-1-2-3 với bộ ba tiền vệ Kovacic-Jorginho-Kante. Tuy nhiên, bộ ba này không được thi đấu cùng nhau nhiều khi chỉ sau 10 phút, Kante đã gặp phải một chấn thương và phải rời sân nhường chỗ cho Mason Mount. Willy Caballero tiếp tục được tin tưởng ở khung gỗ thay vì Kepa Arrizabalaga, còn Tammy Abraham cùng với Callum Hudson Odoi đều không kịp bình phục chấn thương và được thay thế bởi Michy Batshuayi và Willian.


Bên phía Manchester United, họ tiếp tục ra sân với sơ đồ 3-4-1-2 quen thuộc mà chúng ta thường được thấy ở các trận đấu lớn của đội bóng áo đỏ trong mùa giải này. Bailly bất ngờ được xuất phát từ đầu bên cạnh Maguire và Shaw khi Lindelof có vẻ như đã gặp phải một chấn thương. Hàng tiền vệ của United đón chào sự trở lại của Matic sau khi cầu thủ người Serbia bị treo giò ở trận gặp Wolves vòng đấu trước. Anh sẽ cùng với Fred tạo thành cặp pivot che chắn phía trước hàng thủ của United. Bruno Fernandes thi đấu ở vị trí tiền vệ công, trong khi ở phía trên, cặp đôi tiền đạo của đội khách trong trận đấu này là Anthony Martial và Daniel James.

Lối chơi của Chelsea

Ngay từ những phút đầu tiên của trận đấu, Chelsea đã cho thấy rõ ý định pressing cường độ cao của mình nhằm không cho United có thể thoải mái triển khai bóng từ tuyến dưới lên trên. Các cầu thủ tấn công của Chelsea gần như man-mark hoàn toàn các lựa chọn triển khai bóng của United khiến cho đội bóng áo đỏ gặp nhiều khó khăn để có thể đưa bóng lên trên trong những phút đầu tiên của trận đấu.


Batshuayi gây áp lực ngay khi Maguire nhận được bóng, Pedro dù ở xa nhưng vẫn có thể tạo áp lực lớn lên được Bailly bằng cách block passing lane của Bailly ra cánh. Bailly cũng rất tỉnh táo khi đã shoulder check rất nhiều trước khi nhận bóng và thấy được tình huống di chuyển của Pedro với ý định block passing lane của mình nên anh đã đưa ra một quyết định an toàn là chuyền về cho De Gea.


Và chỉ đợi có thế, Batshuayi ngay lập tức áp sát De Gea và khiến cho thủ thành này buộc phải phá bóng lên trên. Quyền kiểm soát lại thuộc về Chelsea.


Ở một tình huống khác, ngay khi bóng rời chân AWB, Mason Mount và Mateo Kovacic ngay lập tức chạy tới gây áp lực lên Matic, buộc anh phải chuyền ngược lại cho Bailly.


Ngay lập tức, Mason Mount chuyển sang press vào vị trí của Bailly, trong khi Batshuayi thì di chuyển về phía Maguire.


Batshuayi cover shadow Fred khiến cho Maguire chỉ còn lựa chọn là chuyền về phía Shaw.


Shaw chuyền bóng cho Fred đang tương đối thoải mái ở giữa sân. Ngay lập tức, Mount và Jorginho áp sát Fred, khiến cho cầu thủ người Brazil phải thực hiện một đường chuyền nhanh lên phía trên. Và tất nhiên, Chelsea lại giành lại được bóng.


Đáng tiếc cho Frank Lampard bởi khả năng pressing của Chelsea có lẽ sẽ còn ấn tượng hơn nếu như N’Golo Kante không phải rời sân sớm vì chấn thương và phải nhường chỗ cho một Mason Mount vốn thiên về tấn công. Về ý đồ khi pressing của Chelsea, bộ ba tấn công của họ Pedro-Batshuayi-Willian sẽ bó lại và ghim bộ ba trung vệ của United lại. Hai hậu vệ cánh Reece James và Cesar Azpilicueta cũng sẽ dâng cao để gây áp lực trong hai wing-back, trong khi cả ba tiền vệ của United sẽ bị ba tiền vệ của Chelsea man-mark cực chặt. Tuy nhiên, ý đồ này không được thực hiện một cách hoàn hảo bởi dường như Lampard quá lo sợ về khả năng phản công nhanh của United nên tuyến phòng ngự của ông thường xuyên không dâng quá cao và để cho hai wing-back của United được thi đấu khá thoải mái.


Maguire chuyền bóng cho Brandon Williams đang cực kỳ thoải mái ở biên.


Reece James lùi rất sâu mặc dù đã có Andreas Christensen theo sát Martial ở phía sau.


Trong tình huống dẫn đến bàn thắng, Fred chuyền bóng cho AWB đang ở biên và không gặp bất kỳ áp lực nào.


Mặc dù Chelsea có tận 5 cầu thủ ở quanh khu vực vòng cấm địa, trong khi United chỉ có 2, Azpilicueta vẫn không dám dâng cao gây áp lực lên AWB mà lại để cho Willian phải chạy về theo kèm cầu thủ số 29.


Việc để cho Willian, vốn không phải là một cầu thủ phòng ngự tốt, theo kèm AWB đã giúp cho cầu thủ người Anh có thể dễ dàng đánh bại Willian chỉ bằng hai pha ngoặt bóng, tạo ra đủ khoảng trống để có thể có một đường tạt cực kỳ vừa tầm với Martial đang băng lên. Nếu như Azpilicueta là người theo kèm AWB trong tình huống này, chưa chắc cầu thủ số 29 của United có thể thoải mái tạt bóng như khi đối đầu với Willian.


Nhận tiện nói đến Azpilicueta ở trong tình huống dẫn đến bàn thắng, nếu như việc anh không dâng cao gây áp lực cho AWB đáng trách một, thì việc anh không theo kèm Daniel James phải đáng trách mười. Vì sao ư? Chúng ta cùng nhìn lại tình huống đó một lần nữa.


Nếu như ở tình huống này Azpilicueta theo kèm Daniel James, Antonio Rudiger hoàn toàn có thể lùi lại một chút và hỗ trợ cho Christensen trong tình huống băng lên của Martial. Thay vào đó, cầu thủ người Tây Ban Nha lại đứng ở một vị trí không đem lại một chút vai trò nào cho Chelsea, để Rudiger phải theo kèm Daniel James. Và mọi thứ diễn ra thế nào thì mọi người đều đã biết cả rồi, 1-0 cho Manchester United.


Đó là khi Chelsea không có bóng, vậy khi họ nắm quyền kiểm soát bóng thì sao? Giống như United, Chelsea cũng triển khai bóng từ tuyến dưới dần dần lên phía trên. Lúc này, Jorginho sẽ là người drop deep và nhận nhiệm vụ kéo bóng lên trên. Thế nhưng, có một vấn đề đó là việc Ole Gunnar Solskjaer đã chỉ đạo cho Bruno Fernandes man-mark và pressing rát bất cứ khi nào cầu thủ người Ý định drop deep để ngăn cản khả năng phát triển bóng lên phía trên của Chelsea. Tuy nhiên, điều này lại gây ra một vấn đề rất lớn cho United nhưng mình sẽ nói đến cái này ở phần sau của bài viết.


Bruno theo sát Jorginho, không cho Willy Caballero chuyền bóng tới chân cầu thủ số 5 của Chelsea.


Ngay khi Jorginho có ý định chạy về lấy bóng, Bruno ngay lập tức chạy theo.


Dường như nhận thấy được vấn đề này cộng với việc Kante phải rời sân sớm do chấn thương, Frank Lampard đã quyết định đưa Mason Mount vào và chuyển sang sơ đồ 4-2-3-1 với cặp pivot là Jorginho-Kovacic. Với sự thay đổi này, Lampard đã làm phá sản hoàn toàn ý đồ man-mark Jorginho của Ole khi giờ đây Chelsea có thêm một kênh lên bóng nữa là Kovacic. Hai pivot của United là Matic và Fred cũng sẽ không thể đẩy lên cao hỗ trợ cho Bruno được bởi điều này sẽ khiến cho Mason Mount có thể thoải mái tiến vào zone 14 mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.


Kovacic đá song song với Jorginho nhằm “bảo kê” cho người đồng đội có thể thoải mái phát triển bóng lên trên.


Nếu như Bruno quyết định áp sát Jorginho trong tình huống này, cầu thủ số 5 hoàn toàn có thể dễ dàng đưa bóng sang cho Kovacic và để anh tiếp tục kéo bóng lên trên.


Khi đã đưa được bóng lên trên, Chelsea sẽ cố gắng sử dụng những miếng đánh biên khai thác vào khoảng trống phía sau lưng của hai wing-back. Lúc này, hai hậu vệ biên của Chelsea sẽ dâng cao đến tầm quá nửa sân một chút và ghim hai wing-back của United lại. Pedro hoặc Willian sẽ drop deep, kéo theo trung vệ lệch của United, mở ra khoảng trống mênh mông ở biên cho Mason Mount khai thác.


Pedro drop deep, kéo Bailly lên và mở ra khoảng trống cực lớn ở đằng sau cho Mason Mount khai thác.


Một pha hãm tốc thông minh của Batshuayi khiến cho Luke Shaw bị lỡ trớn, mở ra khoảng trống đủ lớn để anh có thể dứt điểm tung lưới De Gea. Nhưng đáng tiếc là anh sút như lồn.


Tiếp tục một tình huống tương tự, lần này là Willian drop deep, kéo theo Luke Shaw và Mason Mount lại khai thác vào khoảng trống đó.


Lần này, dù đéo có sự ngu lồn của Batshuayi nữa nhưng Chelsea vẫn không thể có bàn thắng sau khi tổ trọng tài xem xét lại VAR và cho rằng Giroud đã việt vị trong tình huống này.


Sau khi Batshuayi rời sân và nhường chỗ cho Giroud, Chelsea chuyển sang thi đấu trực diện hơn nhưng đáng tiếc là họ không thể có thêm nhiều cơ hội ngoại trừ tình huống bị từ chối bàn thắng ở trên.

Lối chơi của Manchester United

Cũng như các trận big-match khác ở trong mùa giải này, United sử dụng hệ thống 3-4-1-2 high-pressing và dựa vào các tình huống transition nhanh để tìm kiếm những bàn thắng. Hệ thống này đã giúp cho United giành được khá nhiều những kết quả khả quan và trận đấu này cũng không phải là một ngoại lệ.


Trước tiên chúng ta sẽ nói về hệ thống này khi không có bóng trước. United chủ động dâng cao pressing với bộ ba tấn công của mình là Martial-Bruno-James. Martial và James sẽ lo cặp CB của Chelsea, còn Bruno, như đã nói ở trên, man-mark và pressing Jorginho. Nếu bóng được đưa ra biên, các wing-back sẽ dâng lên gây áp sát buộc cho đối thủ phải phá bóng hoặc thực hiện một đường chuyền về. Mục đích của hệ thống pressing này là nhằm ép cho đối thủ phải thực hiện những đường bóng dài, từ đó những cầu thủ ở dưới như Maguire (1m94), Bailly (1m87) hay Matic (1m94) sẽ chiếm ưu thế trên không và giành lại quyền kiểm soát bóng.


Daniel James gây áp lực, buộc Rudiger phải chuyền về cho Caballero.


James tiếp tục gây áp lực lên Caballero.


Caballero chuyền ra cho Christensen và Martial tiếp tục gây áp lực.


Bruno gây áp lực lên Caballero và buộc thủ thành này phải thực hiện một đường chuyền dài lên trên. Hãy để ý thêm rằng AWB đang đứng rất cao ở trong tình huống này, sẵn sàng pressing nếu bóng được đưa ra biên.


Một tình huống khác khi Chelsea áp dụng luật phát bóng mới. Ngay sau khi Caballero chuyền cho Rudiger, lập tức Daniel James lao vào áp sát. AWB một lần nữa đứng rất cao.


Ngay khi Rudiger cho thấy ý đồ chuyền ra biên của mình, AWB ngay lập tức tăng tốc.


Bóng đến chân Azpilicueta thì AWB cũng đã xuất hiện trước mặt anh rồi. Cầu thủ người Tây Ban Nha không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thực hiện một đường bóng dài lên trên.


Tuy nhiên, có hai vấn đề đối với hệ thống pressing này. Thứ nhất, đó là việc dâng cao của wing-back sẽ để lại khoảng trống lớn đằng sau lưng họ cho cầu thủ Chelsea khai thác như đã nói ở phía trên. Rất may cho United là họ sở hữu một Fred với work-rate rất cao nên có thể cover được khoảng trống đằng sau lưng các wing-back và các chân sút của Chelsea cũng không thực sự sắc bén ở trong trận đấu này. Nhìn lại tình huống ghi bàn của Giroud, Mason Mount có được khoảng trống mênh mông như vậy là do Matic không thể cover cho một Williams đang dâng cao áp sát James.


Matic không cover được cho Williams.


Luke Shaw buộc phải chạy về làm công việc đáng lẽ ra phải của Matic.


Vấn đề thứ hai, đó là việc đôi khi Bruno Fernandes dâng lên quá cao, trong khi Fred và Matic không thể theo kịp, mở ra một khoảng trống lớn ở giữa sân cho các tiền vệ của Chelsea khai thác.


Bruno quá mải mê theo kèm Jorginho mà không để ý rằng sau lưng đang có một Kovacic chiếm lĩnh được khoảng không gian rất rộng.


Bruno bỏ man-mark Jorginho, lao lên pressing Caballero.


Để lộ một khoảng trống lớn phía trước cặp pivot cho Jorginho khai thác.


Khi nắm quyền kiểm soát bóng, United sẽ cố gắng thực hiện những tình huống transition nhanh bằng những đường chuyền dài lên phía trên cho Martial hay James, đặt họ vào những tình huống 1v1 thuận lợi với trung vệ của đối phương.


Bruno chuyền nhanh lên trên cho Martial ngay khi United giành được bóng sau một tình huống tấn công của Chelsea.


Martial đối đầu 1v1 với Christensen.


Tuy nhiên, cách tấn công này không đem lại nhiều hiệu quả cho United bởi cả Martial và James đều quá yếu để có thể đối đầu với hai trung vệ cao to của Chelsea, cùng với đó việc hai hậu vệ cánh của Chelsea không dâng quá cao khiến cho hai tiền đạo của United gặp nhiều khó khăn hơn. Bằng chứng là Martial trận này dù ghi 1 bàn thắng, nhưng những con số thống kê của anh là khá tệ với thành công 0/1 pha take-on, 4 lần mất bóng và 1/7 lần không chiến thành công bên phần sân đối phương. James cũng không khá khẩm hơn là bao với thành công 1/4 pha take-on, 1 lần mất bóng và 0/2 lần không chiến thành công.


Một miếng đánh tấn công khác của United tỏ ra khá hiệu quả ở trong trận đấu này đó là những pha đập nhả tốc độ cao ở hai biên với sự xuất hiện của Bruno Fernandes (phần lớn là biên trái). Ole chỉ đạo cho các wing-back của mình dâng cao lên quá nửa sân, nhử hậu vệ cánh của Chelsea phải dâng lên áp sát, từ đó mở ra khoảng trống ở biên để cho Bruno khai thác vào, thực hiện những tình huống đập nhả. Việc United tấn công cánh trái nhiều hơn là bởi khả năng phòng ngự của James và Christensen là yếu hơn nếu so với Rudiger và Azpilicueta đầy kinh nghiệm ở phía bên kia. Cùng với đó, cánh trái với sự xuất hiện của Martial sẽ là một mũi tấn công lợi hại hơn nếu so với một Daniel James có lối đá một màu ở cánh bên kia.


Bruno di chuyển ra biên ngay khi thấy Bailly chuyền cho AWB.


Bruno sẵn sàng nhận đường chuyền của AWB, tuy nhiên cầu thủ số 29 lại có một pha xử lý quá rườm rà.


Bruno di chuyển ra biên, overload khu vực cánh phải của Chelsea.


Martial drop deep và Bruno trám ngay vào vị trí của tiền đạo người Pháp, kéo Christensen ra biên, tạo điều kiện cho Martial thực hiện một pha đập nhả với chính Bruno và xộc thẳng vào vòng cấm địa Chelsea.


Heatmap của Bruno ở trong trận đấu này. Có thể thấy được rằng anh di chuyển rất rộng và tập trung chủ yếu ở khu vực cánh trái.


Sau khi có bàn thắng nâng tỉ số lên thành 2-0, United chủ động chơi chậm lại và lùi sâu phòng ngự khiến cho công việc tìm kiếm bàn thắng của Chelsea vốn đã khó, nay còn khó thêm gấp bội.

Tổng kết

Thực tế để mà nói, đây là một trận đấu mà Manchester United thi đấu không thực sự quá tốt. Họ chỉ giành chiến thắng ở trong trận đấu này nhờ vào việc tỏ ra sắc bén hơn ở khâu dứt điểm so với đối thủ. Chelsea xứng đáng có ít nhất 1 điểm ở trong trận đấu này. Tuy nhiên, bóng đá là thế, có những trận mà bạn xứng đáng có được chiến thắng thì lại thất bại một cách thảm hại, nhưng có những trận bạn xứng đáng thua thì lại bất ngờ giành chiến thắng. United đã để mất điểm trong những trận đấu đáng lẽ ra họ phải giành chiến thắng như trước Southampton, Aston Villa, Liverpool ... , cho nên việc họ giành được chiến thắng trước một Chelsea chơi hay hơn vốn cũng là điều bình thường. Với chiến thắng này, mục tiêu top 4 của đội chủ sân Old Trafford lại sáng lên, nhất là khi tuần tới họ chỉ phải gặp một Watford đang vật lộn ở cuối bảng xếp hạng, trong khi Chelsea phải đối đầu với một Tottenham đang có phong độ tương đối tốt.


Về mặt cá nhân của United trong trận đấu này, mình muốn dành lời khen cho hai cái tên: Eric Bailly và Bruno Fernandes. Nếu như Eric Bailly có màn trở lại hết sức ấn tượng với 29/34 đường chuyền chính xác (tỉ lệ 85.3%), 2 pha tắc bóng thành công, 2 pha phá bóng và 5/5 tình huống không chiến thành công. Dù vẫn còn những tình huống chưa ổn (pha chuyền thẳng vào chân Pedro ở những phút đầu tiên) nhưng nhìn chung đây là một màn trở lại hết sức thành công đối với trung vệ người Bờ Biển Ngà. Cái tên còn lại, Bruno Fernandes đã chứng minh cho Solsa thấy việc để anh thi đấu ở vị trí của một pivot ở trong trận đấu trước là cực kỳ sai lầm. 31/39 đường chuyền thành công (tỉ lệ 79.5%), tạo ra 3 cơ hội, trong đó có 1 kiến tạo, 1 pha sút phạt trúng cột dọc cùng với hàng loạt những pha di chuyển thông minh tạo ra cơ hội cho các đồng đội. Tuy nhiên, để có thể xứng đáng với số tiền khổng lồ mà United đã bỏ ra để chiêu mộ anh, Bruno vẫn còn rất nhiều việc phải làm.

1,124 views0 comments

Recent Posts

See All

Comentarios


bottom of page